物 wù 情 qíng - - 李 lǐ 咸 xián 用 yòng
谁 shuí 分 fēn 万 wàn 类 lèi 二 èr 仪 yí 间 jiān , , 禀 bǐng 性 xìng 高 gāo 卑 bēi 各 gè 自 zì 然 rán 。 。
野 yě 鹤 hè 不 bù 栖 qī 葱 cōng 茜 qiàn 树 shù , , 流 liú 莺 yīng 长 zhǎng 喜 xǐ 艳 yàn 阳 yáng 天 tiān 。 。
李 lǐ 斯 sī 溷 hùn 鼠 shǔ 心 xīn 应 yīng 动 dòng , , 庄 zhuāng 叟 sǒu 泥 ní 龟 guī 意 yì 已 yǐ 坚 jiān 。 。
成 chéng 是 shì 败 bài 非 fēi 如 rú 赋 fù 命 mìng , , 更 gèng 教 jiào 何 hé 处 chǔ 认 rèn 愚 yú 贤 xián 。 。
物情。唐代。李咸用。谁分万类二仪间,禀性高卑各自然。 野鹤不栖葱茜树,流莺长喜艳阳天。 李斯溷鼠心应动,庄叟泥龟意已坚。 成是败非如赋命,更教何处认愚贤。