福 fú 恩 ēn 寺 sì - - 鹿 lù 敏 mǐn 求 qiú
自 zì 怜 lián 滚 gǔn 滚 gǔn 抗 kàng 尘 chén 容 róng , , 深 shēn 入 rù 云 yún 山 shān 得 dé 梵 fàn 宫 gōng 。 。
拂 fú 榻 tà 欲 yù 为 wèi 庄 zhuāng 叟 sǒu 梦 mèng , , 披 pī 襟 jīn 聊 liáo 挹 yì 楚 chǔ 王 wáng 风 fēng 。 。
条 tiáo 松 sōng 老 lǎo 干 gàn 森 sēn 森 sēn 直 zhí , , 古 gǔ 麓 lù 寒 hán 泉 quán 脉 mò 脉 mò 通 tōng 。 。
衲 nà 子 zǐ 久 jiǔ 能 néng 严 yán 戒 jiè 律 lǜ , , 炉 lú 香 xiāng 深 shēn 炷 zhù 掩 yǎn 房 fáng 栊 lóng 。 。
福恩寺。宋代。鹿敏求。自怜滚滚抗尘容,深入云山得梵宫。 拂榻欲为庄叟梦,披襟聊挹楚王风。 条松老干森森直,古麓寒泉脉脉通。 衲子久能严戒律,炉香深炷掩房栊。