和 hé 广 guǎng 汉 hàn 旅 lǚ 中 zhōng 韵 yùn - - 彭 péng 汝 rǔ 砺 lì
苒 rǎn 苒 rǎn 征 zhēng 衣 yī 冒 mào 晓 xiǎo 霜 shuāng , , 客 kè 心 xīn 衰 shuāi 寂 jì 鬓 bìn 毛 máo 苍 cāng 。 。
故 gù 人 rén 行 xíng 李 lǐ 来 lái 江 jiāng 外 wài , , 游 yóu 子 zǐ 飘 piāo 蓬 péng 念 niàn 异 yì 乡 xiāng 。 。
言 yán 失 shī 筌 quán 蹄 tí 知 zhī 意 yì 得 de , , 醉 zuì 遗 yí 簪 zān 绂 fú 觉 jué 形 xíng 忘 wàng 。 。
青 qīng 衫 shān 四 sì 十 shí 犹 yóu 羁 jī 旅 lǚ , , 叹 tàn 息 xī 泥 ní 沙 shā 困 kùn 乘 chéng 黄 huáng 。 。
和广汉旅中韵。宋代。彭汝砺。苒苒征衣冒晓霜,客心衰寂鬓毛苍。 故人行李来江外,游子飘蓬念异乡。 言失筌蹄知意得,醉遗簪绂觉形忘。 青衫四十犹羁旅,叹息泥沙困乘黄。