王 wáng 太 tài 博 bó 自 zì 浮 fú 梁 liáng 移 yí 蒙 méng 州 zhōu 作 zuò 送 sòng 之 zhī - - 彭 péng 汝 rǔ 砺 lì
平 píng 时 shí 沉 chén 伏 fú 草 cǎo 莱 lái 间 jiān , , 见 jiàn 说 shuō 昌 chāng 江 jiāng 治 zhì 政 zhèng 贤 xián 。 。
爱 ài 浃 jiā 羽 yǔ 毛 máo 人 rén 自 zì 畏 wèi , , 诗 shī 成 chéng 金 jīn 玉 yù 俗 sú 争 zhēng 传 chuán 。 。
一 yī 麾 huī 出 chū 守 shǒu 今 jīn 行 xíng 矣 yǐ , , 万 wàn 室 shì 倾 qīng 思 sī 正 zhèng 惨 cǎn 然 rán 。 。
只 zhǐ 恐 kǒng 又 yòu 膺 yīng 明 míng 诏 zhào 去 qù , , 蒙 měng 山 shān 无 wú 计 jì 重 zhòng 留 liú 连 lián 。 。
王太博自浮梁移蒙州作送之。宋代。彭汝砺。平时沉伏草莱间,见说昌江治政贤。 爱浃羽毛人自畏,诗成金玉俗争传。 一麾出守今行矣,万室倾思正惨然。 只恐又膺明诏去,蒙山无计重留连。