谅 liàng 闇 àn 闻 wén 笛 dí - - 彭 péng 汝 rǔ 砺 lì
夜 yè 闻 wén 孤 gū 笛 dí 城 chéng 头 tóu 上 shàng , , 少 shào 年 nián 侧 cè 听 tīng 成 chéng 惆 chóu 怅 chàng 。 。
明 míng 月 yuè 纷 fēn 纷 fēn 送 sòng 忧 yōu 咽 yàn , , 清 qīng 风 fēng 点 diǎn 点 diǎn 来 lái 悽 qī 怆 chuàng 。 。
鼎 dǐng 湖 hú 梦 mèng 短 duǎn 飞 fēi 不 bú 到 dào , , 苍 cāng 梧 wú 望 wàng 断 duàn 目 mù 几 jǐ 耗 hào 。 。
此 cǐ 身 shēn 犬 quǎn 马 mǎ 贱 jiàn 徒 tú 劳 láo , , 君 jūn 德 dé 岳 yuè 山 shān 崇 chóng 未 wèi 报 bào 。 。
谅闇闻笛。宋代。彭汝砺。夜闻孤笛城头上,少年侧听成惆怅。 明月纷纷送忧咽,清风点点来悽怆。 鼎湖梦短飞不到,苍梧望断目几耗。 此身犬马贱徒劳,君德岳山崇未报。