读 dú 吟 yín 啸 xiào 集 jí - - 彭 péng 秋 qiū 宇 yǔ
兴 xīng 废 fèi 明 míng 知 zhī 数 shù 有 yǒu 天 tiān , , 臣 chén 心 xīn 感 gǎn 激 jī 义 yì 当 dāng 然 rán 。 。
孔 kǒng 明 míng 尚 shàng 欲 yù 西 xī 都 dōu 蜀 shǔ , , 王 wáng 蠋 zhú 宁 níng 甘 gān 北 běi 面 miàn 燕 yàn 。 。
凤 fèng 鹤 hè 不 bù 灵 líng 凄 qī 落 luò 日 rì , , 蛟 jiāo 龙 lóng 已 yǐ 逝 shì 冷 lěng 长 cháng 川 chuān 。 。
丈 zhàng 夫 fū 一 yī 为 wèi 纲 gāng 常 cháng 死 sǐ , , 表 biǎo 表 biǎo 人 rén 间 jiān 万 wàn 古 gǔ 传 chuán 。 。
读吟啸集。宋代。彭秋宇。兴废明知数有天,臣心感激义当然。 孔明尚欲西都蜀,王蠋宁甘北面燕。 凤鹤不灵凄落日,蛟龙已逝冷长川。 丈夫一为纲常死,表表人间万古传。