次 cì 韵 yùn 伯 bó 寿 shòu 兄 xiōng 宿 sù 华 huá 藏 cáng 有 yǒu 感 gǎn - - 喻 yù 良 liáng 能 néng
水 shuǐ 净 jìng 溪 xī 空 kōng 峰 fēng 更 gèng 青 qīng , , 目 mù 虽 suī 未 wèi 到 dào 已 yǐ 先 xiān 明 míng 。 。
栋 dòng 浮 fú 万 wàn 缕 lǚ 晴 qíng 云 yún 细 xì , , 轩 xuān 拥 yōng 千 qiān 重 zhòng 夏 xià 木 mù 清 qīng 。 。
幽 yōu 兴 xìng 入 rù 门 mén 应 yīng 自 zì 适 shì , , 残 cán 樽 zūn 下 xià 马 mǎ 与 yǔ 谁 shuí 倾 qīng 。 。
老 lǎo 僧 sēng 斋 zhāi 罢 bà 唯 wéi 须 xū 睡 shuì , , 不 bù 信 xìn 人 rén 间 jiān 有 yǒu 月 yuè 评 píng 。 。
次韵伯寿兄宿华藏有感。宋代。喻良能。水净溪空峰更青,目虽未到已先明。 栋浮万缕晴云细,轩拥千重夏木清。 幽兴入门应自适,残樽下马与谁倾。 老僧斋罢唯须睡,不信人间有月评。