亦 yì 好 hǎo 园 yuán 海 hǎi 棠 táng 秋 qiū 开 kāi 红 hóng 英 yīng 满 mǎn 树 shù - - 喻 yù 良 liáng 能 néng
微 wēi 云 yún 澹 dàn 日 rì 映 yìng 寒 hán 流 liú , , 画 huà 出 chū 西 xī 园 yuán 一 yī 幅 fú 秋 qiū 。 。
白 bái 帝 dì 幻 huàn 成 chéng 红 hóng 玉 yù 蕊 ruǐ , , 金 jīn 风 fēng 吹 chuī 绽 zhàn 碧 bì 枝 zhī 头 tóu 。 。
睡 shuì 馀 yú 艳 yàn 艳 yàn 真 zhēn 妃 fēi 子 zǐ , , 梦 mèng 罢 bà 愔 yīn 愔 yīn 一 yī 解 jiě 愁 chóu 。 。
熟 shú 赏 shǎng 细 xì 看 kàn 须 xū 著 zhe 句 jù , , 为 wèi 君 jūn 重 zhòng 赋 fù 紫 zǐ 绵 mián 揉 róu 。 。
亦好园海棠秋开红英满树。宋代。喻良能。微云澹日映寒流,画出西园一幅秋。 白帝幻成红玉蕊,金风吹绽碧枝头。 睡馀艳艳真妃子,梦罢愔愔一解愁。 熟赏细看须著句,为君重赋紫绵揉。