闻 wén 降 jiàng 湖 hú 北 běi 提 tí 盐 yán - - 曾 céng 几 jǐ
一 yī 为 wèi 散 sàn 吏 lì 寄 jì 郊 jiāo 坰 jiōng , , 三 sān 见 jiàn 南 nán 山 shān 木 mù 叶 yè 零 líng 。 。
病 bìng 著 zhe 不 bù 能 néng 朝 cháo 帝 dì 所 suǒ , , 老 lǎo 来 lái 只 zhǐ 合 hé 奉 fèng 祠 cí 庭 tíng 。 。
绣 xiù 衣 yī 玉 yù 节 jié 官 guān 仍 réng 作 zuò , , 流 liú 水 shuǐ 桃 táo 花 huā 路 lù 再 zài 经 jīng 。 。
洞 dòng 口 kǒu 故 gù 人 rén 应 yīng 问 wèn 我 wǒ , , 淹 yān 留 liú 何 hé 处 chǔ 发 fā 星 xīng 星 xīng 。 。
闻降湖北提盐。宋代。曾几。一为散吏寄郊坰,三见南山木叶零。 病著不能朝帝所,老来只合奉祠庭。 绣衣玉节官仍作,流水桃花路再经。 洞口故人应问我,淹留何处发星星。