静 jìng 听 tīng 鸟 niǎo 相 xiāng 喧 xuān - - 曾 céng 丰 fēng
静 jìng 听 tīng 鸟 niǎo 相 xiāng 喧 xuān , , 其 qí 中 zhōng 有 yǒu 意 yì 存 cún 。 。
提 tí 壶 hú 爱 ài 宾 bīn 客 kè , , 脱 tuō 裤 kù 惜 xī 儿 ér 孙 sūn 。 。
气 qì 结 jié 辽 liáo 城 chéng 怨 yuàn , , 声 shēng 衔 xián 蜀 shǔ 帝 dì 冤 yuān 。 。
阿 ā 谁 shuí 能 néng 细 xì 译 yì , , 收 shōu 拾 shí 入 rù 方 fāng 言 yán 。 。
静听鸟相喧。宋代。曾丰。静听鸟相喧,其中有意存。 提壶爱宾客,脱裤惜儿孙。 气结辽城怨,声衔蜀帝冤。 阿谁能细译,收拾入方言。