上 shàng 魏 wèi 太 tài 守 shǒu 寿 shòu - - 曾 céng 丰 fēng
腊 là 雪 xuě 纷 fēn 纷 fēn 天 tiān 散 sàn 花 huā , , 馀 yú 清 qīng 不 bù 但 dàn 茁 zhuó 梅 méi 芽 yá 。 。
更 gèng 添 tiān 西 xī 汉 hàn 贤 xián 良 liáng 种 zhǒng , , 聊 liáo 振 zhèn 中 zhōng 兴 xīng 宰 zǎi 相 xiàng 家 jiā 。 。
双 shuāng 手 shǒu 幸 xìng 犹 yóu 堪 kān 活 huó 国 guó , , 百 bǎi 年 nián 元 yuán 不 bù 在 zài 餐 cān 霞 xiá 。 。
寿 shòu 随 suí 名 míng 勒 lēi 南 nán 山 shān 石 shí , , 石 shí 可 kě 磨 mó 砻 lóng 寿 shòu 莫 mò 涯 yá 。 。
上魏太守寿。宋代。曾丰。腊雪纷纷天散花,馀清不但茁梅芽。 更添西汉贤良种,聊振中兴宰相家。 双手幸犹堪活国,百年元不在餐霞。 寿随名勒南山石,石可磨砻寿莫涯。