再 zài 与 yǔ 鼎 dǐng 臣 chén 游 yóu 龙 lóng 门 mén 寺 sì - - 曾 céng 丰 fēng
初 chū 叹 tàn 来 lái 游 yóu 未 wèi 必 bì 重 zhòng , , 等 děng 闲 xián 十 shí 载 zài 又 yòu 相 xiāng 逢 féng 。 。
壁 bì 间 jiān 故 gù 迹 jī 尘 chén 轻 qīng 涴 wò , , 物 wù 外 wài 初 chū 心 xīn 病 bìng 暗 àn 攻 gōng 。 。
坐 zuò 上 shàng 酒 jiǔ 生 shēng 冬 dōng 暖 nuǎn 意 yì , , 檐 yán 前 qián 梅 méi 弄 nòng 岁 suì 寒 hán 容 róng 。 。
半 bàn 酣 hān 僧 sēng 不 bù 须 xū 烹 pēng 茗 míng , , 自 zì 有 yǒu 山 shān 云 yún 可 kě 荡 dàng 胸 xiōng 。 。
再与鼎臣游龙门寺。宋代。曾丰。初叹来游未必重,等闲十载又相逢。 壁间故迹尘轻涴,物外初心病暗攻。 坐上酒生冬暖意,檐前梅弄岁寒容。 半酣僧不须烹茗,自有山云可荡胸。