京 jīng 都 dū 旅 lǚ 卧 wò - - 曾 céng 丰 fēng
喜 xǐ 得 de 家 jiā 书 shū 睡 shuì 不 bù 成 chéng , , 拥 yōng 衾 qīn 攲 qī 枕 zhěn 数 shù 寒 hán 更 gèng 。 。
冲 chōng 风 fēng 铁 tiě 板 bǎn 俄 é 惊 jīng 晓 xiǎo , , 映 yìng 日 rì 纱 shā 窗 chuāng 又 yòu 报 bào 晴 qíng 。 。
蹀 dié 躞 xiè 过 guò 桥 qiáo 朝 cháo 马 mǎ 响 xiǎng , , 咄 duō 嗟 jiē 争 zhēng 道 dào 担 dān 夫 fū 声 shēng 。 。
利 lì 名 míng 失 shī 脚 jiǎo 时 shí 回 huí 首 shǒu , , 虽 suī 未 wèi 能 néng 忘 wàng 也 yě 较 jiào 轻 qīng 。 。
京都旅卧。宋代。曾丰。喜得家书睡不成,拥衾攲枕数寒更。 冲风铁板俄惊晓,映日纱窗又报晴。 蹀躞过桥朝马响,咄嗟争道担夫声。 利名失脚时回首,虽未能忘也较轻。