舟 zhōu 中 zhōng 忽 hū 闻 wén 瀑 pù 布 bù - - 曾 céng 丰 fēng
江 jiāng 行 xíng 终 zhōng 日 rì 听 tīng 江 jiāng 声 shēng , , 忽 hū 怪 guài 潺 chán 潺 chán 声 shēng 较 jiào 清 qīng 。 。
泉 quán 乳 rǔ 融 róng 为 wèi 玉 yù 乳 rǔ 白 bái , , 浪 làng 花 huā 散 sàn 作 zuò 雪 xuě 花 huā 轻 qīng 。 。
一 yī 船 chuán 是 shì 水 shuǐ 人 rén 心 xīn 异 yì , , 万 wàn 想 xiǎng 俱 jù 空 kōng 眼 yǎn 界 jiè 平 píng 。 。
更 gèng 作 zuò 曹 cáo 溪 xī 馀 yú 滴 dī 看 kàn , , 谈 tán 空 kōng 犹 yóu 是 shì 强 qiáng 聪 cōng 明 míng 。 。
舟中忽闻瀑布。宋代。曾丰。江行终日听江声,忽怪潺潺声较清。 泉乳融为玉乳白,浪花散作雪花轻。 一船是水人心异,万想俱空眼界平。 更作曹溪馀滴看,谈空犹是强聪明。