江 jiāng 涨 zhǎng 有 yǒu 感 gǎn - - 程 chéng 公 gōng 许 xǔ
惆 chóu 怅 chàng 天 tiān 涯 yá 私 sī 自 zì 怜 lián , , 锦 jǐn 囊 náng 有 yǒu 句 jù 愧 kuì 重 chóng 编 biān 。 。
忍 rěn 心 xīn 宽 kuān 作 zuò 青 qīng 梅 méi 约 yuē , , 眩 xuàn 眼 yǎn 俄 é 惊 jīng 丹 dān 荔 lì 燃 rán 。 。
浩 hào 荡 dàng 修 xiū 途 tú 今 jīn 几 jǐ 驿 yì , , 纷 fēn 纭 yún 归 guī 思 sī 日 rì 如 rú 年 nián 。 。
不 bù 因 yīn 煤 méi 颖 yǐng 相 xiāng 料 liào 理 lǐ , , 何 hé 以 yǐ 遣 qiǎn 怀 huái 风 fēng 月 yuè 前 qián 。 。
江涨有感。宋代。程公许。惆怅天涯私自怜,锦囊有句愧重编。 忍心宽作青梅约,眩眼俄惊丹荔燃。 浩荡修途今几驿,纷纭归思日如年。 不因煤颖相料理,何以遣怀风月前。