李 lǐ 正 zhèng 将 jiāng 病 bìng 归 guī - - 董 dǒng 嗣 sì 杲 gǎo
从 cóng 军 jūn 传 chuán 勇 yǒng 略 lüè , , 信 xìn 脚 jiǎo 困 kùn 行 háng 间 jiān 。 。
病 bìng 废 fèi 羞 xiū 长 cháng 剑 jiàn , , 秋 qiū 归 guī 见 jiàn 故 gù 山 shān 。 。
镜 jìng 中 zhōng 双 shuāng 鬓 bìn 改 gǎi , , 众 zhòng 里 lǐ 一 yī 身 shēn 还 hái 。 。
风 fēng 雪 xuě 沉 chén 昏 hūn 夜 yè , , 犹 yóu 思 sī 戍 shù 散 sàn 关 guān 。 。
李正将病归。宋代。董嗣杲。从军传勇略,信脚困行间。 病废羞长剑,秋归见故山。 镜中双鬓改,众里一身还。 风雪沉昏夜,犹思戍散关。