春 chūn 晓 xiǎo 访 fǎng 客 kè - - 葛 gé 绍 shào 体 tǐ
述 shù 作 zuò 当 dāng 经 jīng 纶 lún , , 孤 gū 灯 dēng 坐 zuò 到 dào 晨 chén 。 。
笑 xiào 迎 yíng 东 dōng 海 hǎi 日 rì , , 唤 huàn 起 qǐ 北 běi 窗 chuāng 人 rén 。 。
露 lù 滴 dī 烟 yān 梢 shāo 静 jìng , , 鸟 niǎo 啼 tí 花 huā 径 jìng 春 chūn 。 。
自 zì 怜 lián 身 shēn 是 shì 客 kè , , 与 yǔ 客 kè 谩 mán 相 xiāng 亲 qīn 。 。
春晓访客。宋代。葛绍体。述作当经纶,孤灯坐到晨。 笑迎东海日,唤起北窗人。 露滴烟梢静,鸟啼花径春。 自怜身是客,与客谩相亲。