奉 fèng 送 sòng 丞 chéng 相 xiàng 讷 nè 斋 zhāi 程 chéng 先 xiān 生 shēng 二 èr 首 shǒu - - 程 chéng 洙 zhū
公 gōng 相 xiāng 胸 xiōng 中 zhōng 蕴 yùn 识 shí 几 jǐ , , 中 zhōng 和 hé 不 bù 假 jiǎ 佩 pèi 弦 xián 韦 wéi 。 。
人 rén 心 xīn 未 wèi 免 miǎn 自 zì 强 qiáng 弱 ruò , , 公 gōng 论 lùn 何 hé 尝 cháng 无 wú 是 shì 非 fēi 。 。
岁 suì 到 dào 寒 hán 时 shí 知 zhī 劲 jìn 节 jié , , 事 shì 当 dāng 难 nán 处 chǔ 见 jiàn 圆 yuán 机 jī 。 。
便 biàn 须 xū 再 zài 出 chū 扶 fú 宗 zōng 社 shè , , 未 wèi 许 xǔ 从 cóng 容 róng 恋 liàn 翠 cuì 微 wēi 。 。
奉送丞相讷斋程先生二首。宋代。程洙。公相胸中蕴识几,中和不假佩弦韦。 人心未免自强弱,公论何尝无是非。 岁到寒时知劲节,事当难处见圆机。 便须再出扶宗社,未许从容恋翠微。