和 hé 朱 zhū 仲 zhòng 明 míng 见 jiàn 赠 zèng 闻 wén 琴 qín - - 邹 zōu 浩 hào
子 zǐ 期 qī 骨 gǔ 发 fā 已 yǐ 埃 āi 尘 chén , , 谁 shuí 谓 wèi 知 zhī 音 yīn 不 bù 复 fù 生 shēng 。 。
触 chù 处 chù 折 zhé 杨 yáng 争 zhēng 属 shǔ 和 hé , , 独 dú 君 jūn 忘 wàng 味 wèi 叹 tàn 遗 yí 声 shēng 。 。
荜 bì 门 mén 寒 hán 日 rì 正 zhèng 多 duō 暇 xiá , , 玉 yù 麈 zhǔ 高 gāo 谈 tán 相 xiāng 与 yǔ 清 qīng 。 。
鹤 hè 举 jǔ 鱼 yú 沉 chén 重 zhòng 惆 chóu 怅 chàng , , 一 yī 樽 zūn 麦 mài 酒 jiǔ 荐 jiàn 藜 lí 羹 gēng 。 。
和朱仲明见赠闻琴。宋代。邹浩。子期骨发已埃尘,谁谓知音不复生。 触处折杨争属和,独君忘味叹遗声。 荜门寒日正多暇,玉麈高谈相与清。 鹤举鱼沉重惆怅,一樽麦酒荐藜羹。