雁 yàn 去 qù - - 仇 chóu 远 yuǎn
离 lí 群 qún 野 yě 雁 yàn 在 zài 中 zhōng 庭 tíng , , 驯 xún 养 yǎng 经 jīng 年 nián 羽 yǔ 翼 yì 成 chéng 。 。
因 yīn 为 wèi 哀 āi 鸣 míng 殊 shū 可 kě 念 niàn , , 岂 qǐ 知 zhī 飞 fēi 去 qù 太 tài 无 wú 情 qíng 。 。
天 tiān 阴 yīn 月 yuè 黑 hēi 多 duō 机 jī 阱 jǐng , , 岁 suì 晚 wǎn 山 shān 空 kōng 少 shǎo 弟 dì 兄 xiōng 。 。
愿 yuàn 尔 ěr 水 shuǐ 田 tián 常 cháng 饱 bǎo 暖 nuǎn , , 春 chūn 风 fēng 早 zǎo 问 wèn 北 běi 归 guī 程 chéng 。 。
雁去。元代。仇远。离群野雁在中庭,驯养经年羽翼成。 因为哀鸣殊可念,岂知飞去太无情。 天阴月黑多机阱,岁晚山空少弟兄。 愿尔水田常饱暖,春风早问北归程。