怀 huái 紫 zǐ 阁 gé 山 shān - - 杜 dù 牧 mù
学 xué 他 tā 趋 qū 世 shì 少 shǎo 深 shēn 机 jī , , 紫 zǐ 阁 gé 青 qīng 霄 xiāo 半 bàn 掩 yǎn 扉 fēi 。 。
山 shān 路 lù 远 yuǎn 怀 huái 王 wáng 子 zǐ 晋 jìn , , 诗 shī 家 jiā 长 zhǎng 忆 yì 谢 xiè 玄 xuán 晖 huī 。 。
百 bǎi 年 nián 不 bù 肯 kěn 疏 shū 荣 róng 辱 rǔ , , 双 shuāng 鬓 bìn 终 zhōng 应 yīng 老 lǎo 是 shì 非 fēi 。 。
人 rén 道 dào 青 qīng 山 shān 归 guī 去 qù 好 hǎo , , 青 qīng 山 shān 曾 céng 有 yǒu 几 jǐ 人 rén 归 guī 。 。
怀紫阁山。唐代。杜牧。学他趋世少深机,紫阁青霄半掩扉。 山路远怀王子晋,诗家长忆谢玄晖。 百年不肯疏荣辱,双鬓终应老是非。 人道青山归去好,青山曾有几人归。