招 zhāo 颍 yǐng 昌 chāng 曾 céng 存 cún 之 zhī - - 邹 zōu 浩 hào
荆 jīng 山 shān 汉 hàn 水 shuǐ 雪 xuě 边 biān 春 chūn , , 满 mǎn 眼 yǎn 风 fēng 流 liú 见 jiàn 古 gǔ 人 rén 。 。
领 lǐng 略 lüè 此 cǐ 心 xīn 谁 shuí 与 yǔ 尽 jǐn , , 从 cóng 容 róng 高 gāo 义 yì 势 shì 难 nán 亲 qīn 。 。
静 jìng 摇 yáo 庵 ān 影 yǐng 竹 zhú 如 rú 昨 zuó , , 清 qīng 弄 nòng 池 chí 光 guāng 梅 méi 欲 yù 新 xīn 。 。
知 zhī 子 zi 相 xiāng 忘 wàng 忘 wàng 未 wèi 得 dé , , 禅 chán 床 chuáng 推 tuī 倒 dǎo 就 jiù 车 chē 轮 lún 。 。
招颍昌曾存之。宋代。邹浩。荆山汉水雪边春,满眼风流见古人。 领略此心谁与尽,从容高义势难亲。 静摇庵影竹如昨,清弄池光梅欲新。 知子相忘忘未得,禅床推倒就车轮。