咏 yǒng 抛 pāo 毬 qiú - - 项 xiàng 安 ān 世 shì
彩 cǎi 旗 qí 丹 dān 柱 zhù 倚 yǐ 春 chūn 风 fēng , , 寒 hán 日 rì 清 qīng 明 míng 罢 bà 绣 xiù 工 gōng 。 。
千 qiān 仞 rèn 骊 lí 珠 zhū 翻 fān 锦 jǐn 带 dài , , 五 wǔ 纹 wén 蛛 zhū 网 wǎng 丽 lì 晴 qíng 空 kōng 。 。
百 bǎi 年 nián 日 rì 月 yuè 跳 tiào 丸 wán 里 lǐ , , 一 yī 掷 zhì 功 gōng 名 míng 唾 tuò 手 shǒu 中 zhōng 。 。
漠 mò 北 běi 将 jiāng 军 jūn 贪 tān 踏 tà 鞠 jū , , 岂 qǐ 知 zhī 兵 bīng 法 fǎ 在 zài 吴 wú 宫 gōng 。 。
咏抛毬。宋代。项安世。彩旗丹柱倚春风,寒日清明罢绣工。 千仞骊珠翻锦带,五纹蛛网丽晴空。 百年日月跳丸里,一掷功名唾手中。 漠北将军贪踏鞠,岂知兵法在吴宫。