腊 là 尽 jǐn 仅 jǐn 得 dé 微 wēi 雪 xuě - - 项 xiàng 安 ān 世 shì
穷 qióng 冬 dōng 一 yī 雪 xuě 系 xì 农 nóng 心 xīn , , 吁 xū 佛 fú 祈 qí 仙 xiān 望 wàng 已 yǐ 深 shēn 。 。
逾 yú 月 yuè 亢 kàng 晴 qíng 生 shēng 暑 shǔ 瘴 zhàng , , 连 lián 朝 cháo 霏 fēi 雾 wù 作 zuò 春 chūn 阴 yīn 。 。
夜 yè 窗 chuāng 且 qiě 喜 xǐ 风 fēng 兼 jiān 雨 yǔ , , 晓 xiǎo 瓦 wǎ 才 cái 看 kàn 粉 fěn 共 gòng 银 yín 。 。
可 kě 是 shì 江 jiāng 妃 fēi 悭 qiān 笑 xiào 粲 càn , , 都 dōu 能 néng 无 wú 意 yì 管 guǎn 呻 shēn 吟 yín 。 。
腊尽仅得微雪。宋代。项安世。穷冬一雪系农心,吁佛祈仙望已深。 逾月亢晴生暑瘴,连朝霏雾作春阴。 夜窗且喜风兼雨,晓瓦才看粉共银。 可是江妃悭笑粲,都能无意管呻吟。