次 cì 韵 yùn 程 chéng 尧 yáo 仲 zhòng 风 fēng 雨 yǔ 诗 shī - - 项 xiàng 安 ān 世 shì
春 chūn 来 lái 长 zhǎng 是 shì 雨 yǔ 相 xiāng 禁 jìn , , 春 chūn 事 shì 能 néng 消 xiāo 几 jǐ 日 rì 阴 yīn 。 。
一 yī 夜 yè 小 xiǎo 桃 táo 红 hóng 削 xuē 迹 jī , , 明 míng 朝 cháo 芳 fāng 草 cǎo 绿 lǜ 惊 jīng 心 xīn 。 。
墙 qiáng 沟 gōu 㶁 guó 㶁 guó 忙 máng 如 rú 箭 jiàn , , 檐 yán 瓦 wǎ 潇 xiāo 潇 xiāo 怨 yuàn 似 shì 吟 yín 。 。
前 qián 日 rì 东 dōng 亭 tíng 看 kàn 花 huā 处 chù , , 不 bù 知 zhī 尊 zūn 在 zài 与 yǔ 沙 shā 沈 shěn 。 。
次韵程尧仲风雨诗。宋代。项安世。春来长是雨相禁,春事能消几日阴。 一夜小桃红削迹,明朝芳草绿惊心。 墙沟㶁㶁忙如箭,檐瓦潇潇怨似吟。 前日东亭看花处,不知尊在与沙沈。