读 dú 程 chéng 仁 rén 秀 xiù 才 cái 淳 chún 熙 xī 奏 zòu 稿 gǎo - - 项 xiàng 安 ān 世 shì
孝 xiào 皇 huáng 当 dāng 宁 níng 纳 nà 髦 máo 英 yīng , , 志 zhì 士 shì 担 dān 簦 dēng 入 rù 凤 fèng 城 chéng 。 。
直 zhí 犯 fàn 睟 suì 颜 yán 知 zhī 主 zhǔ 圣 shèng , , 敢 gǎn 讥 jī 当 dāng 路 lù 见 jiàn 时 shí 清 qīng 。 。
文 wén 章 zhāng 不 bù 用 yòng 施 shī 花 huā 草 cǎo , , 情 qíng 实 shí 都 dōu 如 rú 告 gào 父 fù 兄 xiōng 。 。
老 lǎo 向 xiàng 穷 qióng 檐 yán 知 zhī 不 bù 恨 hèn , , 曾 céng 披 pī 阊 chāng 阖 hé 吐 tǔ 峥 zhēng 嵘 róng 。 。
读程仁秀才淳熙奏稿。宋代。项安世。孝皇当宁纳髦英,志士担簦入凤城。 直犯睟颜知主圣,敢讥当路见时清。 文章不用施花草,情实都如告父兄。 老向穷檐知不恨,曾披阊阖吐峥嵘。