香 xiāng 海 hǎi 棠 táng 下 xià 会 huì 饮 yǐn - - 项 xiàng 安 ān 世 shì
近 jìn 看 kàn 成 chéng 洞 dòng 远 yuǎn 成 chéng 林 lín , , 红 hóng 绿 lǜ 参 cēn 差 cī 作 zuò 昼 zhòu 阴 yīn 。 。
闲 xián 有 yǒu 工 gōng 夫 fū 随 suí 酒 jiǔ 去 qù , , 病 bìng 无 wú 心 xīn 力 lì 为 wèi 花 huā 吟 yín 。 。
调 tiáo 朱 zhū 弄 nòng 粉 fěn 年 nián 应 yīng 小 xiǎo , , 倚 yǐ 困 kùn 含 hán 娇 jiāo 意 yì 却 què 深 shēn 。 。
更 gèng 向 xiàng 嫣 yān 然 rán 清 qīng 淑 shū 外 wài , , 一 yī 檐 yán 香 xiāng 气 qì 入 rù 衣 yī 襟 jīn 。 。
香海棠下会饮。宋代。项安世。近看成洞远成林,红绿参差作昼阴。 闲有工夫随酒去,病无心力为花吟。 调朱弄粉年应小,倚困含娇意却深。 更向嫣然清淑外,一檐香气入衣襟。