赋 fù 曹 cáo 开 kāi 府 fǔ 遗 yí 事 shì - - 项 xiàng 安 ān 世 shì
大 dà 隗 kuí 山 shān 前 qián 苦 kǔ 露 lù 深 shēn , , 佛 fú 狸 lí 江 jiāng 上 shàng 剑 jiàn 成 chéng 林 lín 。 。
当 dāng 时 shí 不 bù 作 zuò 一 yī 身 shēn 计 jì , , 圣 shèng 主 zhǔ 自 zì 明 míng 方 fāng 寸 cùn 心 xīn 。 。
勇 yǒng 去 qù 峥 zhēng 嵘 róng 都 dōu 是 shì 胆 dǎn , , 归 guī 来 lái 静 jìng 密 mì 不 bù 闻 wén 音 yīn 。 。
平 píng 生 shēng 羞 xiū 预 yù 外 wài 庭 tíng 事 shì , , 此 cǐ 段 duàn 当 dāng 镌 juān 墓 mù 石 shí 阴 yīn 。 。
赋曹开府遗事。宋代。项安世。大隗山前苦露深,佛狸江上剑成林。 当时不作一身计,圣主自明方寸心。 勇去峥嵘都是胆,归来静密不闻音。 平生羞预外庭事,此段当镌墓石阴。