春 chūn 晴 qíng 步 bù 出 chū 东 dōng 城 chéng - - 项 xiàng 安 ān 世 shì
山 shān 北 běi 山 shān 南 nán 草 cǎo 渐 jiàn 青 qīng , , 去 qù 年 nián 双 shuāng 鬓 bìn 只 zhǐ 星 xīng 星 xīng 。 。
春 chūn 风 fēng 不 bù 管 guǎn 游 yóu 人 rén 老 lǎo , , 又 yòu 到 dào 江 jiāng 头 tóu 白 bái 下 xià 亭 tíng 。 。
春晴步出东城。宋代。项安世。山北山南草渐青,去年双鬓只星星。 春风不管游人老,又到江头白下亭。