和 hé 山 shān 路 lù 梅 méi 花 huā - - 冯 féng 山 shān
传 chuán 闻 wén 山 shān 下 xià 数 shù 枝 zhī 梅 méi , , 不 bù 免 miǎn 车 chē 帷 wéi 暂 zàn 一 yī 开 kāi 。 。
试 shì 向 xiàng 林 lín 梢 shāo 亲 qīn 手 shǒu 折 zhé , , 早 zǎo 知 zhī 春 chūn 意 yì 逼 bī 人 rén 来 lái 。 。
何 hé 方 fāng 归 guī 路 lù 参 cēn 差 cī 见 jiàn , , 更 gèng 托 tuō 严 yán 风 fēng 次 cì 第 dì 催 cuī 。 。
莫 mò 作 zuò 寻 xún 常 cháng 花 huā 卉 huì 看 kàn , , 江 jiāng 南 nán 音 yīn 信 xìn 隔 gé 年 nián 回 huí 。 。
和山路梅花。宋代。冯山。传闻山下数枝梅,不免车帷暂一开。 试向林梢亲手折,早知春意逼人来。 何方归路参差见,更托严风次第催。 莫作寻常花卉看,江南音信隔年回。