和 hé 清 qīng 晖 huī 亭 tíng - - 冯 féng 山 shān
亭 tíng 榭 xiè 轩 xuān 窗 chuāng 处 chǔ 处 chù 开 kāi , , 清 qīng 晖 huī 嘉 jiā 致 zhì 号 hào 为 wèi 魁 kuí 。 。
群 qún 峰 fēng 有 yǒu 景 jǐng 互 hù 争 zhēng 出 chū , , 一 yī 水 shuǐ 无 wú 声 shēng 相 xiāng 向 xiàng 来 lái 。 。
已 yǐ 借 jiè 寒 hán 光 guāng 摇 yáo 棨 qǐ 戟 jǐ , , 莫 mò 辞 cí 欢 huān 赏 shǎng 费 fèi 瓶 píng 罍 léi 。 。
新 xīn 诗 shī 自 zì 属 shǔ 风 fēng 骚 sāo 将 jiāng , , 何 hé 苦 kǔ 登 dēng 临 lín 愧 kuì 不 bù 才 cái 。 。
和清晖亭。宋代。冯山。亭榭轩窗处处开,清晖嘉致号为魁。 群峰有景互争出,一水无声相向来。 已借寒光摇棨戟,莫辞欢赏费瓶罍。 新诗自属风骚将,何苦登临愧不才。