和 hé 赏 shǎng 海 hǎi 棠 táng - - 冯 féng 山 shān
三 sān 春 chūn 花 huā 卉 huì 满 mǎn 州 zhōu 城 chéng , , 渠 qú 占 zhàn 风 fēng 流 liú 第 dì 一 yī 名 míng 。 。
老 lǎo 杏 xìng 酸 suān 寒 hán 夸 kuā 锦 jǐn 绣 xiù , , 野 yě 梨 lí 乾 gān 强 qiáng 学 xué 瑶 yáo 琼 qióng 。 。
秾 nóng 妆 zhuāng 雨 yǔ 后 hòu 频 pín 来 lái 看 kàn , , 尤 yóu 物 wù 年 nián 深 shēn 特 tè 地 dì 荣 róng 。 。
为 wéi 是 shì 翰 hàn 林 lín 亲 qīn 手 shǒu 植 zhí , , 莫 mò 辞 cí 欢 huān 赏 shǎng 慰 wèi 民 mín 情 qíng 。 。
和赏海棠。宋代。冯山。三春花卉满州城,渠占风流第一名。 老杏酸寒夸锦绣,野梨乾强学瑶琼。 秾妆雨后频来看,尤物年深特地荣。 为是翰林亲手植,莫辞欢赏慰民情。