寄 jì 上 shàng 范 fàn 蜀 shǔ 公 gōng 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 冯 féng 山 shān
拱 gǒng 极 jí 星 xīng 文 wén 动 dòng 少 shǎo 微 wēi , , 西 xī 南 nán 风 fēng 物 wù 重 chóng 光 guāng 辉 huī 。 。
平 píng 生 shēng 亲 qīn 友 yǒu 倾 qīng 心 xīn 望 wàng , , 共 gòng 庆 qìng 功 gōng 名 míng 毕 bì 手 shǒu 归 guī 。 。
车 chē 马 mǎ 欢 huān 声 shēng 传 chuán 里 lǐ 巷 xiàng , , 松 sōng 楸 qiū 佳 jiā 气 qì 杂 zá 烟 yān 霏 fēi 。 。
长 zhǎng 卿 qīng 儿 ér 戏 xì 扬 yáng 雄 xióng 拙 zhuō , , 未 wèi 足 zú 公 gōng 前 qián 较 jiào 是 shì 非 fēi 。 。
寄上范蜀公二首 其二。宋代。冯山。拱极星文动少微,西南风物重光辉。 平生亲友倾心望,共庆功名毕手归。 车马欢声传里巷,松楸佳气杂烟霏。 长卿儿戏扬雄拙,未足公前较是非。