雪 xuě 霁 jì 观 guān 梅 méi - - 杨 yáng 则 zé 之 zhī
荒 huāng 园 yuán 晚 wǎn 景 jǐng 敛 liǎn 寒 hán 烟 yān , , 数 shù 朵 duǒ 清 qīng 新 xīn 破 pò 雪 xuě 边 biān 。 。
幽 yōu 艳 yàn 有 yǒu 谁 shuí 能 néng 画 huà 得 dé , , 冷 lěng 香 xiāng 无 wú 主 zhǔ 赖 lài 诗 shī 传 chuán 。 。
看 kàn 来 lái 最 zuì 畏 wèi 前 qián 村 cūn 笛 dí , , 折 zhé 去 qù 难 nán 逢 féng 野 yě 渡 dù 船 chuán 。 。
向 xiàng 晚 wǎn 十 shí 分 fēn 终 zhōng 更 gèng 好 hǎo , , 静 jìng 兼 jiān 江 jiāng 月 yuè 淡 dàn 娟 juān 娟 juān 。 。
雪霁观梅。宋代。杨则之。荒园晚景敛寒烟,数朵清新破雪边。 幽艳有谁能画得,冷香无主赖诗传。 看来最畏前村笛,折去难逢野渡船。 向晚十分终更好,静兼江月淡娟娟。