次 cì 韵 yùn 居 jū 正 zhèng 暮 mù 春 chūn 感 gǎn 事 shì - - 黄 huáng 庶 shù
物 wù 报 bào 春 chūn 光 guāng 去 qù 已 yǐ 深 shēn , , 残 cán 红 hóng 满 mǎn 地 dì 绿 lǜ 成 chéng 阴 yīn 。 。
晚 wǎn 花 huā 便 biàn 好 hǎo 吟 yín 诗 shī 惜 xī , , 馀 yú 景 jǐng 应 yīng 须 xū 载 zài 酒 jiǔ 寻 xún 。 。
欢 huān 意 yì 莫 mò 教 jiào 时 shí 节 jié 挫 cuò , , 穷 qióng 愁 chóu 自 zì 倚 yǐ 岁 suì 寒 hán 禁 jìn 。 。
亭 tíng 园 yuán 况 kuàng 是 shì 登 dēng 临 lín 胜 shèng , , 何 hé 必 bì 流 liú 年 nián 动 dòng 素 sù 心 xīn 。 。
次韵居正暮春感事。宋代。黄庶。物报春光去已深,残红满地绿成阴。 晚花便好吟诗惜,馀景应须载酒寻。 欢意莫教时节挫,穷愁自倚岁寒禁。 亭园况是登临胜,何必流年动素心。