和 hé 白 bái 云 yún 庵 ān 七 qī 首 shǒu 其 qí 一 yī 白 bái 云 yún 庵 ān - - 黄 huáng 庶 shù
白 bái 云 yún 无 wú 种 zhǒng 满 mǎn 地 dì 生 shēng , , 有 yǒu 时 shí 出 chū 山 shān 为 wèi 雨 yǔ 露 lù 。 。
老 lǎo 僧 sēng 惆 chóu 怅 chàng 望 wàng 云 yún 归 guī , , 尽 jǐn 日 rì 庵 ān 前 qián 自 zì 来 lái 去 qù 。 。
和白云庵七首 其一 白云庵。宋代。黄庶。白云无种满地生,有时出山为雨露。 老僧惆怅望云归,尽日庵前自来去。