登 dēng 骑 qí 石 shí 山 shān - - 黄 huáng 汝 rǔ 嘉 jiā
江 jiāng 城 chéng 楼 lóu 阁 gé 辟 pì 嵯 cuó 峨 é , , 如 rú 此 cǐ 随 suí 风 fēng 燕 yàn 雀 què 何 hé 。 。
古 gǔ 木 mù 望 wàng 中 zhōng 松 sōng 柏 bǎi 少 shǎo , , 好 hǎo 花 huā 开 kāi 处 chù 杏 xìng 桃 táo 多 duō 。 。
徐 xú 殷 yīn 旧 jiù 宅 zhái 僧 sēng 为 wéi 主 zhǔ , , 褚 chǔ 氏 shì 闲 xián 亭 tíng 鹤 hè 占 zhàn 坡 pō 。 。
花 huā 落 luò 花 huā 开 kāi 今 jīn 古 gǔ 事 shì , , 青 qīng 山 shān 无 wú 语 yǔ 野 yě 樵 qiáo 歌 gē 。 。
登骑石山。宋代。黄汝嘉。江城楼阁辟嵯峨,如此随风燕雀何。 古木望中松柏少,好花开处杏桃多。 徐殷旧宅僧为主,褚氏闲亭鹤占坡。 花落花开今古事,青山无语野樵歌。