德 dé 清 qīng 道 dào 中 zhōng - - 黄 huáng 复 fù 之 zhī
天 tiān 寒 hán 岁 suì 晚 wǎn 江 jiāng 湖 hú 客 kè , , 一 yī 段 duàn 风 fēng 烟 yān 画 huà 卷 juàn 昏 hūn 。 。
聚 jù 蟹 xiè 声 shēng 喧 xuān 枯 kū 苇 wěi ■ fēi , , 飞 hóng 鸿 yǐng 影 luò 落 duàn 断 qiáo 桥 cūn 村 。 。
归 guī 云 yún 寺 sì 带 dài 翠 cuì 微 wēi 暝 míng , , 逆 nì 水 shuǐ 帆 fān 拖 tuō 白 bái 漾 yàng 浑 hún 。 。
东 dōng 去 qù 西 xī 来 lái 见 jiàn 鸥 ōu 伴 bàn , , 盟 méng 寒 hán 只 zhǐ 有 yǒu 愧 kuì 心 xīn 存 cún 。 。
德清道中。宋代。黄复之。天寒岁晚江湖客,一段风烟画卷昏。 聚蟹声喧枯苇■,飞鸿影落断桥村。 归云寺带翠微暝,逆水帆拖白漾浑。 东去西来见鸥伴,盟寒只有愧心存。