谢 xiè 韩 hán 秀 xiù 才 cái 送 sòng 松 sōng 栽 zāi 四 sì 首 shǒu - - 冯 féng 时 shí 行 xíng
已 yǐ 将 jiāng 疏 shū 懒 lǎn 寄 jì 云 yún 峦 luán , , 人 rén 世 shì 于 yú 今 jīn 有 yǒu 万 wàn 端 duān 。 。
整 zhěng 顿 dùn 林 lín 泉 quán 宜 yí 急 jí 急 jí , , 上 shàng 还 hái 簪 zān 绶 shòu 亦 yì 看 kàn 看 kàn 。 。
移 yí 根 gēn 远 yuǎn 带 dài 前 qián 山 shān 涧 jiàn , , 荷 hé 锸 chā 行 xíng 冲 chōng 小 xiǎo 雨 yǔ 残 cán 。 。
急 jí 尔 ěr 成 chéng 林 lín 十 shí 年 nián 后 hòu , , 飕 sōu 飕 sōu 为 wèi 作 zuò 暑 shǔ 天 tiān 寒 hán 。 。
谢韩秀才送松栽四首。宋代。冯时行。已将疏懒寄云峦,人世于今有万端。 整顿林泉宜急急,上还簪绶亦看看。 移根远带前山涧,荷锸行冲小雨残。 急尔成林十年后,飕飕为作暑天寒。