秋 qiū 宿 sù 临 lín 江 jiāng 驿 yì - - 杜 dù 荀 xún 鹤 hè
南 nán 来 lái 北 běi 去 qù 二 èr 三 sān 年 nián , , 年 nián 去 qù 年 nián 来 lái 两 liǎng 鬓 bìn 斑 bān 。 。
举 jǔ 世 shì 尽 jǐn 从 cóng 愁 chóu 里 lǐ 老 lǎo , , 谁 shuí 人 rén 肯 kěn 向 xiàng 死 sǐ 前 qián 闲 xián 。 。
渔 yú 舟 zhōu 火 huǒ 影 yǐng 寒 hán 归 guī 浦 pǔ , , 驿 yì 路 lù 铃 líng 声 shēng 夜 yè 过 guò 山 shān 。 。
身 shēn 事 shì 未 wèi 成 chéng 归 guī 未 wèi 得 dé , , 听 tīng 猿 yuán 鞭 biān 马 mǎ 入 rù 长 zhǎng 关 guān 。 。
秋宿临江驿。唐代。杜荀鹤。南来北去二三年,年去年来两鬓斑。 举世尽从愁里老,谁人肯向死前闲。 渔舟火影寒归浦,驿路铃声夜过山。 身事未成归未得,听猿鞭马入长关。