冬 dōng 至 zhì 节 jié 假 jiǎ 赋 fù 愁 chóu 阴 yīn 喜 xǐ 霁 jì - - 黄 huáng 彦 yàn 平 píng
日 rì 出 chū 湖 hú 山 shān 丽 lì , , 寒 hán 销 xiāo 草 cǎo 树 shù 芳 fāng 。 。
裙 qún 腰 yāo 先 xiān 蕙 huì 碧 bì , , 妆 zhuāng 额 é 次 cì 梅 méi 黄 huáng 。 。
目 mù 极 jí 绵 mián 绵 mián 道 dào , , 心 xīn 清 qīng 细 xì 细 xì 香 xiāng 。 。
南 nán 枝 zhī 春 chūn 不 bù 浅 qiǎn , , 东 dōng 阁 gé 兴 xìng 难 nán 忘 wàng 。 。
冬至节假赋愁阴喜霁。宋代。黄彦平。日出湖山丽,寒销草树芳。 裙腰先蕙碧,妆额次梅黄。 目极绵绵道,心清细细香。 南枝春不浅,东阁兴难忘。