秋 qiū 日 rì 怀 huái 吾 wú 子 zi 行 xíng - - 仇 chóu 远 yuǎn
秋 qiū 高 gāo 天 tiān 阔 kuò 雁 yàn 南 nán 翔 xiáng , , 游 yóu 子 zǐ 愀 qiǎo 然 rán 思 sī 故 gù 乡 xiāng 。 。
重 chóng 阳 yáng 正 zhèng 当 dāng 风 fēng 雨 yǔ 近 jìn , , 三 sān 径 jìng 故 gù 应 yīng 松 sōng 菊 jú 荒 huāng 。 。
酒 jiǔ 酣 hān 耳 ěr 热 rè 狂 kuáng 无 wú 益 yì , , 江 jiāng 空 kōng 目 mù 短 duǎn 愁 chóu 何 hé 长 zhǎng 。 。
青 qīng 山 shān 在 zài 望 wàng 有 yǒu 晴 qíng 日 rì , , 我 wǒ 欲 yù 振 zhèn 衣 yī 千 qiān 仞 rèn 冈 gāng 。 。
秋日怀吾子行。元代。仇远。秋高天阔雁南翔,游子愀然思故乡。 重阳正当风雨近,三径故应松菊荒。 酒酣耳热狂无益,江空目短愁何长。 青山在望有晴日,我欲振衣千仞冈。