宜 yí 春 chūn 溪 xī - - 杨 yáng 时 shí
斜 xié 斜 xié 疏 shū 柳 liǔ 照 zhào 清 qīng 漪 yī , , 藉 jí 藉 jí 残 cán 红 hóng 自 zì 满 mǎn 蹊 qī 。 。
刺 cì 眼 yǎn 藤 téng 稍 shāo 牵 qiān 不 bù 断 duàn , , 欲 yù 寻 xún 流 liú 水 shuǐ 路 lù 还 hái 迷 mí 。 。
宜春溪。宋代。杨时。斜斜疏柳照清漪,藉藉残红自满蹊。 刺眼藤稍牵不断,欲寻流水路还迷。