和 hé 耘 yún 老 lǎo 弟 dì 韵 yùn - - 虞 yú 俦 chóu
岁 suì 旱 hàn 十 shí 分 fēn 无 wú 一 yī 收 shōu , , 苦 kǔ 寒 hán 何 hé 许 xǔ 索 suǒ 重 zhòng 裘 qiú 。 。
流 liú 民 mín 岂 qǐ 是 shì 无 wú 常 cháng 产 chǎn , , 触 chù 处 chù 浑 hún 如 rú 不 bù 系 xì 舟 zhōu 。 。
但 dàn 愿 yuàn 天 tiān 心 xīn 怜 lián 冻 dòng 馁 něi , , 莫 mò 教 jiào 雪 xuě 意 yì 大 dà 牵 qiān 钩 gōu 。 。
只 zhǐ 今 jīn 宿 sù 麦 mài 无 wú 人 rén 种 zhǒng , , 谁 shuí 问 wèn 王 wáng 师 shī 休 xiū 未 wèi 休 xiū 。 。
和耘老弟韵。宋代。虞俦。岁旱十分无一收,苦寒何许索重裘。 流民岂是无常产,触处浑如不系舟。 但愿天心怜冻馁,莫教雪意大牵钩。 只今宿麦无人种,谁问王师休未休。