秋 qiū 日 rì 泊 pō 浦 pǔ 江 jiāng - - 杜 dù 荀 xún 鹤 hè
一 yī 帆 fān 程 chéng 歇 xiē 九 jiǔ 秋 qiū 时 shí , , 漠 mò 漠 mò 芦 lú 花 huā 拂 fú 浪 làng 飞 fēi 。 。
寒 hán 浦 pǔ 更 gèng 无 wú 船 chuán 并 bìng 宿 sù , , 暮 mù 山 shān 时 shí 见 jiàn 鸟 niǎo 双 shuāng 归 guī 。 。
照 zhào 云 yún 烽 fēng 火 huǒ 惊 jīng 离 lí 抱 bào , , 剪 jiǎn 叶 yè 风 fēng 霜 shuāng 逼 bī 暑 shǔ 衣 yī 。 。
江 jiāng 月 yuè 渐 jiàn 明 míng 汀 tīng 露 lù 湿 shī , , 静 jìng 驱 qū 吟 yín 魄 pò 入 rù 玄 xuán 微 wēi 。 。
秋日泊浦江。唐代。杜荀鹤。一帆程歇九秋时,漠漠芦花拂浪飞。 寒浦更无船并宿,暮山时见鸟双归。 照云烽火惊离抱,剪叶风霜逼暑衣。 江月渐明汀露湿,静驱吟魄入玄微。