汉 hàn 老 lǎo 弟 dì 寄 jì 诗 shī 三 sān 绝 jué 情 qíng 见 xiàn 乎 hū 辞 cí 使 shǐ 人 rén 愈 yù 增 zēng 离 lí 索 suǒ 之 zhī 感 gǎn 依 yī 韵 yùn 和 hé 其 qí 诗 shī - - 虞 yú 俦 chóu
坐 zuò 画 huà 寒 hán 灰 huī 一 yī 豆 dòu 红 hóng , , 梅 méi 花 huā 窗 chuāng 下 xià 胆 dǎn 瓶 píng 中 zhōng 。 。
只 zhǐ 应 yīng 相 xiāng 伴 bàn 黄 huáng 昏 hūn 月 yuè , , 情 qíng 绪 xù 怜 lián 君 jūn 与 yǔ 我 wǒ 同 tóng 。 。
汉老弟寄诗三绝情见乎辞使人愈增离索之感依韵和其诗。宋代。虞俦。坐画寒灰一豆红,梅花窗下胆瓶中。 只应相伴黄昏月,情绪怜君与我同。