汉 hàn 老 lǎo 弟 dì 去 qù 秋 qiū 留 liú 别 bié 有 yǒu 明 míng 年 nián 桃 táo 李 lǐ 月 yuè 春 chūn 入 rù 马 mǎ 蹄 tí 轻 qīng 之 zhī 句 jù 今 jīn 其 qí 时 shí 也 yě 因 yīn 次 cì 韵 yùn 招 zhāo 之 zhī - - 虞 yú 俦 chóu
晤 wù 言 yán 堪 kān 慰 wèi 意 yì , , 别 bié 语 yǔ 最 zuì 关 guān 情 qíng 。 。
老 lǎo 我 wǒ 春 chūn 还 hái 暮 mù , , 思 sī 君 jūn 月 yuè 共 gòng 明 míng 。 。
丁 dīng 宁 níng 期 qī 后 hòu 会 huì , , 容 róng 易 yì 即 jí 前 qián 程 chéng 。 。
命 mìng 驾 jià 何 hé 妨 fáng 再 zài , , 闻 wén 知 zhī 四 sì 体 tǐ 轻 qīng 。 。
汉老弟去秋留别有明年桃李月春入马蹄轻之句今其时也因次韵招之。宋代。虞俦。晤言堪慰意,别语最关情。 老我春还暮,思君月共明。 丁宁期后会,容易即前程。 命驾何妨再,闻知四体轻。