登 dēng 城 chéng 有 yǒu 作 zuò - - 杜 dù 荀 xún 鹤 hè
上 shàng 得 dé 孤 gū 城 chéng 向 xiàng 晚 wǎn 春 chūn , , 眼 yǎn 前 qián 何 hé 事 shì 不 bù 伤 shāng 神 shén 。 。
遍 biàn 看 kàn 原 yuán 上 shàng 累 lěi 累 lěi 冢 zhǒng , , 曾 céng 是 shì 城 chéng 中 zhōng 汲 jí 汲 jí 人 rén 。 。
尽 jǐn 谓 wèi 黄 huáng 金 jīn 堪 kān 润 rùn 屋 wū , , 谁 shuí 思 sī 荒 huāng 骨 gǔ 旋 xuán 成 chéng 尘 chén 。 。
一 yī 名 míng 一 yī 宦 huàn 平 píng 生 shēng 事 shì , , 不 bù 放 fàng 愁 chóu 侵 qīn 易 yì 过 guò 身 shēn 。 。
登城有作。唐代。杜荀鹤。上得孤城向晚春,眼前何事不伤神。 遍看原上累累冢,曾是城中汲汲人。 尽谓黄金堪润屋,谁思荒骨旋成尘。 一名一宦平生事,不放愁侵易过身。