乱 luàn 后 hòu 宿 sù 南 nán 陵 líng 废 fèi 寺 sì 寄 jì 沈 shěn 明 míng 府 fǔ - - 杜 dù 荀 xún 鹤 hè
只 zhǐ 共 gòng 寒 hán 灯 dēng 坐 zuò 到 dào 明 míng , , 塞 sāi 鸿 hóng 冲 chōng 雪 xuě 一 yī 声 shēng 声 shēng 。 。
乱 luàn 时 shí 为 wéi 客 kè 无 wú 人 rén 识 shí , , 废 fèi 寺 sì 吟 yín 诗 shī 有 yǒu 鬼 guǐ 惊 jīng 。 。
且 qiě 把 bǎ 酒 jiǔ 杯 bēi 添 tiān 志 zhì 气 qì , , 已 yǐ 将 jiāng 身 shēn 事 shì 托 tuō 公 gōng 卿 qīng 。 。
男 nán 儿 ér 仗 zhàng 剑 jiàn 酬 chóu 恩 ēn 在 zài , , 未 wèi 肯 kěn 徒 tú 然 rán 过 guò 一 yī 生 shēng 。 。
乱后宿南陵废寺寄沈明府。唐代。杜荀鹤。只共寒灯坐到明,塞鸿冲雪一声声。 乱时为客无人识,废寺吟诗有鬼惊。 且把酒杯添志气,已将身事托公卿。 男儿仗剑酬恩在,未肯徒然过一生。