溪 xī 次 cì - - 赵 zhào 汝 rǔ 谠 dǎng
雾 wù 开 kāi 辨 biàn 石 shí 色 sè , , 日 rì 出 chū 还 hái 溪 xī 光 guāng 。 。
午 wǔ 炊 chuī 苍 cāng 林 lín 间 jiān , , 暮 mù 宿 sù 寒 hán 沙 shā 傍 bàng 。 。
山 shān 径 jìng 叶 yè 自 zì 下 xià , , 泠 líng 然 rán 若 ruò 飘 piāo 霜 shuāng 。 。
鸟 niǎo 雀 què 静 jìng 四 sì 野 yě , , 田 tián 家 jiā 已 yǐ 冬 dōng 藏 cáng 。 。
我 wǒ 车 chē 独 dú 未 wèi 停 tíng , , 王 wáng 命 mìng 严 yán 所 suǒ 将 jiāng 。 。
瞻 zhān 云 yún 惧 jù 霰 sǎn 集 jí , , 明 míng 复 fù 逾 yú 崇 chóng 冈 gāng 。 。
溪次。宋代。赵汝谠。雾开辨石色,日出还溪光。 午炊苍林间,暮宿寒沙傍。 山径叶自下,泠然若飘霜。 鸟雀静四野,田家已冬藏。 我车独未停,王命严所将。 瞻云惧霰集,明复逾崇冈。